Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Ronaldinho: Sự nghiệp phi thường của thế giới bóng đá

Ronaldinho có một sự nghiệp phi thường


Nhưng khi đội bóng bây chừ của anh Atletico Mineiro giành chức quán quân giải đấu tương đương với Champions League của Nam Mỹ trên chấm luân lưu, Ronaldinho đã đưa sự nghiệp của mình lên một thứ hạng mới. Với các chức quán quân nhà nước ở Ý và TBN, những danh hiệu tầm châu lục ở châu Âu và Nam Mỹ, cầu thủ 33 tuổi quê ở Porto Alegre đã có thể tự nhận là người có sự nghiệp nhiều hào quang nhất lịch sử bóng đá.

Đó là một tuyên bố lớn mà chúng ta sẽ chứng minh sau đây, nhưng trước tiên hãy nghe chính Ronaldinho nói. “Đây là danh hiệu tôi còn thiếu. Tôi trở về Brazil cho danh hiệu này. Mọi người đều nói sự nghiệp của tôi đã chấm dứt, giờ thì họ nói gì?” anh nói sau chiến thắng tối thứ Tư khi Atletico Mineiro lội ngược dòng sau trận thua 0-2 ở lượt đi trước đối thủ Paraguay Olimpia rồi giành thắng lợi 4-3 trên chấm phạt đền.

Ronaldinho được tạp chí World Soccer bình chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất thập kỷ trước hết thế kỷ 21, một sự nhấn công bằng cho những gì mà anh đạt được, bao gồm World Cup với Brazil, La Liga và Champions League với Barcelona, Serie A với AC Milan cũng như Quả bóng vàng.



Sự nghiệp của Ronaldinho được cho là đi xuống ở World Cup 2006 khi anh không thể tỏa sáng và năm 2007 khi anh bị HLV đội tuyển Brazil Dunga chê bai là cân nặng quá mức. Phong cách sống samba với những buổi tiệc tùng liên miên thâu đêm suốt sáng đã khiến thân thể rất cường tráng của anh cũng bị ảnh hưởng và tưởng như những ngày đẹp nhất đã ở sau lưng Ronaldinho dù anh mới giữa độ tuổi 20.

Việc chuyển đến AC Milan một năm sau đó không có khởi đầu tốt khi anh gặp khó khăn trong việc tìm lại tư thế, thể lực và các bàn thắng, nhưng anh vẫn xoay chuyển tình thế với việc trở nên người có nhiều đường kiến tạo nhất cho đội bóng Ý mùa 2009/10. Tuy nhiên, chung cuộc anh chẳng thể có cho mình một suất đá chính mùa sau và ra đi vào tháng 1, thật mỉa mai là sau khi đã ra sân đủ số trận để nhận một huy chương cho Scudetto của Milan mùa đó.



Ban đầu, quê hương Brazil cũng không mang tới tín hiệu nào hăng hái. Anh ký hợp đồng 4 năm với CLB lớn nhất Brazil, Flamengo, nhưng chung cục phải ra tòa 18 tháng sau đó vì tranh luận giao kèo, bỏ tập, bị CĐV chỉ trích và những tranh biện vô tận về tiền lương. Khi ra đi, Ronaldinho nói anh sẽ “tiệc tùng mỗi ngày” thay vì trở lại với bóng đá, nên nhiều người không khỏi kinh ngạc khi thấy anh về khoác áo đội bóng được coi là nhỏ ở Brazil Atletico Mineiro. Đó tưởng như là một sai lầm nữa khi Ronaldinho bị cắt một hợp đồng tài trợ trị giá nửa triệu bảng mỗi năm với Coca Cola do anh xuất hiện trong một cuộc họp báo với một lon… Pepsi.

Nhưng cuộc sống ở Belo Horizonte đã xoay chuyển. Ronaldinho trở lại với phong độ đỉnh cao của mình sau nửa thập kỷ và là cột trụ trong hành trình của Atletico Mineiro ở Copa Libertaores. Không chỉ thế, anh còn tìm được đường trở lại đội tuyển Brazil. Rất nhiều cầu thủ đã giành danh hiệu vô địch nhà nước ở các giải lớn, nhưng Dida, Cafu và Roque Junior (Brazil) và Carlos Tevez, Walter Samuel và Juan Pablo Sorin (Argentina) là những cầu thủ hiếm hoi từng giành cả Copa Libertadores và Champions League trong sự nghiệp.



Thêm vào đó chức quán quân World Cup và rất nhiều giải thưởng cùng danh hiệu khác, Ronaldinho là số 1. Và câu chuyện vẫn chưa chấm dứt với anh, khi Brazil đã chơi rất ấn tượng ở Confederations Cup, tạo ra kỳ vọng không nhỏ ở World Cup mùa hè 2014 trên sân nhà, nơi Ronaldinho sẽ lại hy vọng có tấm huy chương vàng quý báu thứ hai trong sự nghiệp.